[Nhân Vật] Tuổi Tác Không Phải Là Cái Cớ Giúp Bạn Né Tránh Vận Động

Nam N. Phung
Đăng ngày 25/10/2020
674 Lượt xem
Người yêu thích
Thêm vào yêu thích

Bạn có bao giờ nghĩ đến một cụ bà hơn trăm tuổi rồi mà vẫn có thể phá vỡ kỷ lục thế giới không? Một cụ bà người Mỹ 104 tuổi đã làm được điều này đấy, tuy nhiên không phải là thành tích ở cự ly dài mà là ở cự ly 50 m, 60 m và 100 m!

Cụ bà Julia Hawkis, sinh ngày 10/2/1916, tính đến nay bà đã 104 tuổi, mọi người đều gọi bà với cái tên “gió lốc” (Hurricane). Kỷ lục thế giới đầu tiên của bà được lập vào năm 2016 tại giải điền kinh “USA Track and Field Masters Indoor Championships” với thành tích 24.79 giây ở cự ly 60 mét, phá kỷ lục trước đó ở nhóm tuổi 100.

Video tại giải điền kinh “USA Track and Field Masters Indoor Championships” của cụ bà Julia năm 2016 (Nguồn: Twitter/USATF)

Kỷ lục thứ hai của bà được lập vào năm 2017 tại giải “National Senior Games”, với thành tích 39.62 giây ở cự ly 100 mét, bà đã đạt huy chương vàng của giải và phá vỡ kỷ lục của cựu đương kim vô địch.

Vào năm 2019, ở độ tuổi 103, bà Julia lại lần nữa tham gia giải “National Senior Games” ở cự ly 50 và 100 mét. Mặc dù ở nhóm tuổi của bà chỉ có mình bà đăng ký chạy, nhưng bà cũng đã xuất sắc hoàn thành cự ly 50 mét với thời gian 21.05 giây và cự ly 100 mét với thời gian 46.07 giây, mặc dù chậm hơn 6 giây so với kỷ lục của hai năm về trước. Thành tích ở cự ly 50 mét của bà ngoài việc giúp bà lập kỷ lục ở nhóm tuổi này ra, thì thành tích ở cự ly 100 của bà đã giúp bà đạt huy chương vàng với vinh danh là nữ giới trong lịch sử của Mỹ, đồng thời bà cũng là nữ VĐV cao tuổi tham gia giải đua.

Julia Hawkis tại giải “National Senior Games” năm 2019 (Nguồn: Youtube/ CBS Evening News)

Cụ bà Julia ở tuổi 100 mới bắt đầu con đường chạy bộ của mình: “Chồng tôi đã mất vài năm về trước, tôi quyết định dùng thể thao để bù đắp khoảng trống trong quãng đời còn lại của mình.” Chính đường đua đã mang lại một nguồn sống mới cho Julia Hawkins, tuy bà đã trên trăm tuổi, bà vẫn tận hưởng những thử thách của các cuộc đua mang lại. Khi hỏi bà vì sao chọn chạy bộ, bà cười và nói rằng: “Khi tôi làm vườn, nghe tiếng chuông điện thoại ở phòng khách, thì tôi biết rằng mình vẫn có thể chạy trên đấu trường.”


Nguồn bài viết: Running Biji